Ngày còn bé, danh sách ăn quà của chúng tôi thường xoay quanh những món như cá viên, bánh tráng trộn, tào phớ, chè,... Tiệm gà rán hay những nhà hàng Lotteria, KFC,... chưa phổ biến khắp nơi. Chính vì vậy, các chuỗi cửa hàng gà rán thường được xem là nơi bán “món ăn cao cấp”.
Ngày ấy, được làm tiệc sinh nhật vốn đã là một điều xa xỉ. Được làm sinh nhật ở tiệm gà rán lại là một ước mơ của mọi đứa trẻ. Gà rán có thể không mang lại nhiều giá trị về dinh dưỡng, nhưng chắc chắn, nó mang rất nhiều giá trị về tinh thần, đặc biệt là với những đứa trẻ như tôi.
Sinh nhật là ngày đặc biệt nhất
Giống như bao đứa trẻ khác, thế giới khi bé của tôi là sự chìm đắm trong hồn nhiên và ngây ngô, tôi thích mọi thứ được diễn ra giống trong những bộ phim. Tôi thích được tự dìm mình trong nhà banh, được choàng những chiếc khăn sau lưng giống siêu anh hùng hay cùng bạn bè chơi đùa trong một không gian chỉ có chúng tôi. Và đối với tôi, khi sinh nhật đến cũng là lúc tôi hoàn toàn được sống trong thế giới của mình, nếu nói mỗi ngày của tôi là một tập phim thì ngày sinh nhật là tập đặc biệt nhất.
Vào ngày này, tôi thường đến trước tiên để chiêm ngưỡng bữa tiệc được bày sẵn bóng bay, với một chiếc bàn riêng chỉ để chất quà, cùng chiếc bánh kem chờ được đốt nến.
Chờ từng người bạn đến, tôi lại cảm giác như họ là những thực khách quý đến từ những vùng đất xa xôi. Trí tưởng tượng cứ thế mà củng cố thêm niềm tin rằng họ đến để nếm những “sơn hào hải vị” mà chỉ có trong ngày đặc biệt này.
Ngồi trong bàn tiệc, dĩ nhiên tất cả sự chủ ý đều dành cho chủ bữa tiệc đó và cảm xúc lúc đó giống như việc chúng ta là những hoàng tử, công chúa những ông vua, bà hoàng, điều đó thật sự đặc biệt mà chỉ có được trong ngày sinh nhật.
Gà rán - thỏi vàng không dễ đãi
Người ta thường hay nói không cơm nào ngon bằng cơm nhà, cơm mẹ nấu. Nhưng tương tự, cơm ngoài hàng vẫn luôn có một mùi vị đặc biệt mà ta không thể nếm được ở nhà. Cánh gà nước mắm, gà rang,... là những món tiệm cận với gà rán ngoài hàng nhất nhưng đối với mọi đứa trẻ Việt Nam, gà rán là một món ở “đẳng cấp” cao hơn.
Bởi sự “đẳng cấp” đó mà dường như ngày ấy, những bữa ăn gà rán ngoài là một bữa tiệc trong ngày sinh nhật nhưng cũng còn là một phần thưởng mà các bậc phụ huynh “treo thưởng” cho các con nếu như chúng học giỏi. Điều đó giống như giá trị của món gà rán được sánh ngang với thỏi vàng vậy, không dễ gì để có được nếu không có sự nỗ lực cũng như phải có dịp đặc biệt mới sử dụng.
Niềm hạnh phúc nhất của một đứa trẻ thời đó như tôi là được bố mẹ cho ăn gà rán xả láng, thế nhưng khi tự lập tôi mới hiểu ra rằng cuộc sống sẽ không vận hành theo cách mình muốn, không thể có những bữa gà rán mỗi ngày, điều đó phải đánh đổi bằng sức lao động. Nếu nghĩ theo hướng đó, thời xưa 1 bữa gà rán sẽ tiêu tốn bằng nhiều sức lao động của bố mẹ và kể cả cho đến nay, nền kinh tế phát triển hơn, một miếng gà rán cũng có giá trị không nhỏ đối với nhiều người.
Vì vậy, chúng ta phải trân trọng những kỷ niệm thời bé mà chúng ta có được, phải biết quý trọng cha mẹ vì họ đã cho chúng ta một thời thơ ấu giống như mong muốn của bản thân.
Tầm quan trọng của bạn bè trong ngày sinh nhật
Tôi vẫn nhớ ngày mình học lớp 5, tôi khóc nức nở vì ngủ quên, để lỡ buổi tiệc sinh nhật gà rán của bạn mình. Tối đó, nó chủ động gọi điện và tỏ ra buồn bã vì tôi đã không tới. Sau này, tuy cả hai cũng chẳng còn giữ liên lạc, cuộc gọi ấy vẫn an ủi tôi đến tận bây giờ. Lớn lên, khi số bạn của tôi dần ít đi, tôi mới hiểu một bữa tiệc hoành tráng không phải là chất keo cho những tình bạn lâu dài.
Dù là sinh nhật hay dịp nào đi nữa, điều quan trọng nhất là những người ta muốn gặp đều xuất hiện. Tôi nghĩ dù giàu có đến đâu, tôi vẫn sẽ là kẻ nghèo nếu thiếu đi những người bạn tốt.
Chúng ta vẫn hay gọi người có sinh nhật là nhân vật chính. Nhưng thật ra, người tham dự mới là những thành tố quan trọng làm nên tinh thần của bất kỳ bữa tiệc nào. Không có họ, mọi bữa tiệc đều cảm giác như một bữa ăn bình thường.
Bây giờ, gà rán ở khắp mọi nơi, nhưng nó được xem như một dạng cheat meal, một món ăn “tội đồ” mà một người khỏe mạnh sẽ không bao giờ đụng tới. Nhưng với “đứa trẻ” trong tôi, gà rán là “miếng trầu” cho những câu chuyện về những lần gặp mặt tại tiệm gà, dù đó là sinh nhật, đi ăn giờ tan trường, “cúp cua” để ôn thi đại học, hay ngồi nói chuyện suốt buổi chiều. Tôi cũng nghe câu chuyện về thời những tiệm gà rán mới mở, có người thậm chí còn đi hẹn hò ở đây.
Chẳng lạ khi mà lớn lên rồi, người ta đôi lúc lại muốn mình bé lại. Bé lại để được lần nữa đắm mình trong những cuốn truyện tranh, để tái ngộ với chú Nguyễn Nhật Ánh, để thể hiện trình độ ngoại ngữ teencode của mình. Hoặc đơn giản là để cầm lên một miếng gà, rồi ngấu nghiến ăn như những nhân vật hoạt hình.
,
Comentários