Tuổi thơ của 8x, 9x có ai chưa từng đọc qua Thần đồng đất Việt, Nữ hoàng Ai Cập hay Doraemon? Có ai chưa từng giấu bố mẹ nhịn ăn sáng cả tuần để mua cho bằng được những cuốn truyện tranh yêu thích; hay từng lén để truyện tranh trong ngăn bàn đọc trong giờ học? Chắc hẳn rất nhiều người đã từng có một tuổi thơ ‘dữ dội’ như vậy.
Đối với các "mọt truyện tranh" thế hệ 8x, 9x, có lẽ không ai xa lạ với cửa hàng truyện tranh cũ anh Mậu nằm trên con phố Khuyến Lương, quận Hoàng Mai, Hà Nội.
Cửa tiệm nhỏ vỏn vẹn khoảng 10m2 thế nhưng bên trong lại chứa đựng hàng nghìn cuốn truyện. Từ truyện tranh thiếu nhi, những quyển tiểu thuyết kinh điển đến những cuốn sách gối đầu giường của giới trẻ thời xưa. Những quyển sách được a Mậu và vợ anh nâng niu xếp gọn gàng trên giá sách, bộ nào ra bộ đấy. Truyện tranh và truyện chữ được a Mậu sắp xếp thành từng khu khác nhau để người mua có thể tìm kiếm một cách dễ dàng.
Nhìn từ bên ngoài vào, cửa tiệm đã nhuốm màu của thời gian, nền nhà lát đá có hoa văn đặc trưng của thập niên 90. Mặc dù quán không có biển hiệu quảng cáo nào nhưng bất cứ ai đi qua cũng biết ở đây cho thuê truyện tranh lâu năm. Tiếm biển duy nhất a Mậu tự tay cắt dán chỉ ghi dòng chữ rất đơn giản: “Ở đây có bán truyện cũ”. Khi nhìn vào bất cứ ai cũng dễ dàng có cảm giác giống như thấy cả một Hà Nội xưa quay trở về.
Trước kia, mỗi ngày cửa hàng của anh Mậu có thể kiếm được vài trăm ngàn từ việc cho thuê truyện tranh. Có rất nhiều người đến thuê truyện ở cửa hàng của anh hầu hết là giáo viên hoặc những các bạn trẻ yêu thích đọc sách.
Nhưng dần dần, xã hội ngày càng một phát triển, các bạn tre bây giừo không còn mặn mà với sách và truyện tranh. Smartphone và mạng xã hội ngày càng thay thế cho niềm vui giản dị ngày nào. Ngày trước cửa tiệm của anh tấp nập người ra vào nườm nượp, số người đến thue truyện một ngày có thể ghi kín một trang giấy, nhưng giờ đây cả ngày chỉ được có vài người đến thuê. Số tiền kiếm được từ việc cho thuê truyện cũng ngày một ít đi, có khi cả ngày chỉ được vài chục nghìn.
Cũng đã rất nhiều lần anh Mậu có ý định thanh lý hết chỗ sách, truyện kia đi, vì cả hai vợ chồng anh chị đều bận rộn không còn khả năng trông coi cửa hàng. Anh thì đi làm xa, vợ anh cũng là giáo viên nên rất ít thời gian rảnh, hơn nữa nguồn thu từ việc cho thuê truyện cũng ngày một ít đi, không đóng góp cho kinh tế gia đình được là bao. Nhưng với niềm đam mê và cũng một phần không nỡ rời xa những kỷ niệm gắn liền với tuổi thơ của rất nhiều thế hệ, anh Mậu đã kiên quyết giữ lại bởi anh không muốn những quyển sách ấy bị bán rẻ cho những hàng đồng nát hay những người không yêu sách bởi anh coi nó như một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mình.
Tuy hiện tại tiệm chỉ còn đón những vị khách ruột, nhưng đối với anh Mậu, tiệm truyện tranh vẫn mang lại giá trị tinh thần rất lớn cho gia đình và cũng giúp anh rèn luyện cho các con thói quen, niềm yêu thích với sách, truyện. Anh luôn mong muốn rằng có thể đem những cuốn sách, truyện này đến với nhiều người để thế hệ trẻ bây giờ hiểu được giá trị của sách và rèn luyện văn hóa đọc.
Comments